Tô Chí Tự

Quá Khứ



 


Nếu không có quá khứ thì không bao giờ có mất mát.
Quá khứ thân thương mất mát càng cao !
Có đi xa mới thấy thương nhớ dạt dào.
Dù chỉ một góc vườn , một cánh cò , một căn nhà đơn giản,
Một dáng cây cao xoè tàn che mát...
Huống hồ là câu nói giọng cười...
Nếu một mai ai đó mất đi dáng dấp một người,
Hay biệt tích dấu thân thương một thời thơ ấu.
Nỗi mất mát se lòng không thể dấu.
Trong tầm tay chẳng thấy mến thương nhiều.
Khi vắng thấy buồn ,mất hẳn thương nhớ biết bao nhiêu !



Ngày mai ư ?!_ là cách nói tự khuyến khích mình thôi.
Vì chốc nữa... chính bây giờ đã là quá khứ !
Chuỗi thời gian đẩy lùi chứ không chạy tới.
Hãy thân thương, trân trọng cái hôm nay.
Để lúc ngoảnh nhìn không thẹn với bọn trẻ tương lai.
Bỡi quá khứ không của riêng ta mà liên quan tất cả !
Phải ngẩng lên hãnh diện đã xứng đáng được làm người_ ta ạ !
Vì quá khứ chỉ con người mới có mà thôi.




 

Được bạn: HB 12.07.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quá Khứ"